Cụng đạ lâu, nỏ về thăm nơi nớ
Quê hương ơi ! Chộ "răng - rứa" gió Lào
Lụy tre làng, tiếng diều sáo bay cao
Có tuổi thơ đậm bao điều ký ức
Thuở đến trường quần ống cao, ống thấp
Cấy hồn nhiên răng mà nhớ.. rứa hề
Con nhà nghèo bút sách cụng đam mê
Nghỉ bựa mô là chăn tru, bứt cỏ
Tụi trong xóm rủ thụt dam Bờ Đó
Đoạn Tiểu Câu tát mớ cá cụng dành
Sọt cỏ bày nhau...nhét ít... đầy nhanh
Để hội phe... đập chắc ...chia Đồng Nghệ
Học về tối om, bày mưu lừa Mệ
Dặn cả bầy nói "lao động" nghe chưa
Đá bóng đạ thua đừng "lép xép" bừa
Mà Mệ choa đập cho tau...là chết
Bựa học nghỉ giờ ...vui ơi như tết
Tắm Hồ Bơi mắt đỏ đến cay xè
Vừa về nhà cặp vứt vội bụi tre
Để phơi quần không Mệ cha lại đánh
Cứ mỗi năm đến mùa đông gió lạnh
Sáng tới trường củ khoai luộc là xong
Mệ thương con nhưng cụng chỉ nén lòng
"Mi lo học..." cho ngày sau bớt khổ
Con nhà nông dẫu trăm bề gian khó
Cượi lưng tru, sách vẫn nhét túi quần
Gắng từng ngày trau con chữ tiến thân
Thành tích học cụng trên phần bè bạn
Ngày hè tới mỗi bựa đêm trăng sáng
Ngồi Hồ Sen lại tinh nghịch đủ trò
Đứa nạm ngô, thằng tiền lẻ...phải lo
"Đập phổng" xong , rồi dành nhau chí chóe
Lớn thêm tẹo, biết tương tư...thỏ thẻ
Mối tình đầu...cụng có lẹ từ đây
Viết thư tình mảnh dí nhỏ trao tay
Hóa mộng mơ bên đôi dòng thơ phú
Tuổi thơ ơi ! Tháng ngày mô còn dự
Trưởng thành rồi phút gợi nhớ...nựa không
Ký ức xưa nơi quê Mệ ấm nồng
Ai mang trọn suốt theo dòng đời chảy./.
Vũng Tàu: 18/10/2016